Tượng gỗ Phật Quan Âm (gỗ đổi màu, cao 42cm) do nghệ nhân tạc tinh xảo làm bằng gỗ quý đổi màu gỗ này có khả năng đổi màu theo ánh sáng và nhiệt độ. Ban đầu gỗ có màu trắng xám nhạt, nhưng để lâu sẽ chuyển dần sang màu xanh bích đậm với vẻ ngoài bóng đẹp như đồng, như đá, như sừng, nhưng vẫn nổi rõ đường vân với hoa văn đẹp như thủy tùng
Quan
Âm hiện thân trong mọi hình dạng để cứu độ chúng sinh, nhất là trong
các nạn lửa, nước, quỷ dữ và đao kiếm. Phụ nữ không con cũng hay cầu
Quan Âm. Quan Âm cũng hay được nhắc tới bên cạnh Phật A-di-đà và trong kinh Diệu pháp liên hoa, phẩm 25 với tên Phổ môn, các công hạnh của Bồ Tát trình bày rõ ràng và tán thán.
Quán Thế Âm Bồ Tát được xem là vị Bố Tát có thần lực nhất, chỉ sau Phật Tổ.
Điều này có thể là do Quán Âm là vị Bồ Tát cứu độ chúng sanh và là Bồ
Tát đặc trưng cho tinh thần của Phật giáo Đại thừa - giác tha, có nghĩa
là cứu vớt và giác ngộ người khác - cho nên có thể Phật giáo Đại thừa đã
nâng ngài lên tầm quan trọng như vậy, khác biệt với Phật giáo Tiểu
thừa. Điều này càng làm tăng lòng sùng kính của người theo đạo Phật đối
với Quán Âm. Trong mọi ngôi chùa, thường thì chính giữa là tượng đức
Phật Tổ, hai bên là tượng Quán Thế Âm Bồ Tát và Đại Thế Chí Bồ Tát, tuy
nhiên ở ngoài khuôn viên chùa hầu hết đều có tượng đức Phật Tổ hay Quán
Thế Âm mà không thấy hoặc ít thấy hơn tượng của các vị Phật hay Bồ Tát
khác.
Tranh tượng thường trình bày Quan Âm
dưới nhiều dạng khác nhau, nhưng phổ biến nhất là dạng một vị Bồ Tát
nghìn tay nghìn mắt. Có khi Quan Âm ẵm trên tay một đứa bé, có khi một
đồng tử theo hầu. Người ta cũng hay vẽ Quan Âm hiện trong mây, hoặc cưỡi
rồng trên thác nước. Hình ảnh Quan Âm đứng trên một hải đảo cứu người
bị nạn cũng phổ biến, biển cả tượng trưng cho Luân hồi. Tay Quan Âm
thường cầm hoa hoa sen hay bình nước Cam lồ.
Danh
xưng Quán Thế Âm là xuất phát từ một truyền thuyết của Phật giáo, tin
rằng những người tu hành đạt tới chính quả, thì ngũ giác của họ có thể
dùng chung được. Nghĩa là họ có thể dùng tai để "nhìn" thấy hình ảnh,
dùng mắt để "nghe" thấy âm thanh, lưỡi có thể ngửi được v.v. Theo lòng
tin này, thì danh xưng Quán Thế Âm Bồ Tát có nghĩa là: vị Bồ Tát luôn
"nhìn thấy" tiếng ai oán, đau khổ trong bến mê của chúng sinh và sẵn
sàng cứu giúp hay nói pháp khi cần.